Bùa chú thì nhờ trợ lực của thần chú mà nhốt vong vào nét vẽ, tờ giấy. Ngải thì dùng thần chú để vong lệ thuộc vào một loại thực vật.
Bùa ngải được xem như một nét văn hóa tâm linh của người Á Đông. Nó có mặt ở nhiều quốc gia khác nhau và phần nào thể hiện niềm tin của con người vào những điều siêu thực. Vậy bùa và ngải là gì? Những bí ẩn xoay quanh bùa ngải như thế nào hãy cùng Thienmenh.Net tìm hiểu qua bài viết này.
Theo các nhà nghiên cứu thì bùa ngải xuất hiện là khi con người sinh sống gặp nhiều vấn đề khó khăn, những vấn đề mà họ cảm thấy bất lực, tự bản thân không thể thực hiện được cũng như không thể nhờ cậy vào tự nhiên hay một ai khác, từ đó họ cần đến một thế lực siêu nhiên có thể giúp mình vượt qua những khó khăn, đạt được những mong muốn mà bản thân không thể làm được và những pháp sư được họ coi là sự hiện hữu của đấng siêu nhiên mà thượng đế ban xuống cho họ.
Khi nói đến bùa ngải thường khiến con người ta có cảm giác sợ hãi với những mục đích cá nhân không mấy tốt đẹp. Tuy nhiên bùa ngải không hẳn là xấu. Mục đích ban đầu khi con người sử dụng là hoàn toàn tốt đẹp như bùa ngải cũng giúp con người chữa bệnh hay giúp gắn bó lại gia đình khi tình cảm vợ chồng có xích mích, cãi vã.
Ví như ở các vùng dân tộc thiểu số hay các vùng quê nghèo khi trẻ con bị bệnh nặng, người dân thường đến xin thầy một lá bùa rồi cho đứa bé đeo trước cổ với niềm tin sẽ xua đi tà ma ám ảnh và giúp đứa bé khỏe mạnh trở lại. Đối với gia đình không được yên ấm, người chồng hay ngoại tình thì người vợ cũng có thể đến xin bùa để kéo chồng về bên mình giúp cuộc sống gia đình yên ấm, hạnh phúc.
Đối với người Mường bùa ngải được sử dụng rất rộng rãi và được coi như một vấn đề hết sức bình thường. Những người đi đánh cá hay những người thợ săn cũng thường làm một lá bùa mang theo và họ tin rằng khi có tấm bùa đó thì cá sẽ tự chui vào lưới, người dân sẽ đánh bắt được nhiều hơn, những con thú sẽ xuất hiện và họ sẽ kiếm được nhiều hơn.
Tuy nhiên dần về sau có những người vì những lý do khác nhau mà có những thù hằn, đố kỵ lẫn nhau hay những người yêu một ai đó mà người kia lại không có tình cảm khiến trong con người họ có những suy nghĩ tiêu cực, dần dần hình thành suy nghĩ xấu xa, muốn hãm hại rồi trả thù đối phương một cách âm thầm hoặc muốn người kia trở nên yêu mình hơn mà người khác không thể biết được thì họ đã tìm đến các pháp sư và pháp sư sẽ giúp họ yểm những lá bùa, hay làm ngải cho họ với mục đích đó. Dần dà con người trở nên mụ mị hơn với những phép thuật kỳ lạ của bùa ngải và con người bắt đầu sử dụng bùa ngải vào những mục đích xấu nhiều hơn. Vì thế, mà cho đến ngày nay khi nhắc đến bùa ngải là con người ta nghĩ ngay đến những mục đích xấu xa.
Để có được những lá ngải đúng như ý pháp sư họ phải đi vào rừng sâu. Trong rừng có rất nhiều loại cây làm ngải trong đó có một loại hay được sử dụng nhất và rất đặc biệt khi loại cây này trổ hoa thì cây đó trở thành cây ăn thịt. Hoa của loại cây này có một mùi hương thu hút côn trùng mà khi côn trùng bám vào hoa sẽ tự động đóng lại và nuốt chửng loài côn trùng đó. Khi bụi cây đó càng lớn thì thu hút được càng nhiều loại côn trùng chúng có thể bắt được những con chim thậm chí là bắt được những con thỏ. Từ đó họ quan niệm rằng loài cây sống bằng máu của động vật thì rất linh thiêng và họ mang về trồng trong nhà. Quá trình chăm sóc cây cũng rất cầu kỳ và phức tạp. Tương truyền rằng khi luyện ngải các thầy bùa hay pháp sư phải nuôi ngải bằng máu gà và máu của mình… rồi tắm cho ngải, cho ăn vào giờ nhất định, đọc thần chú cho ngải nghe..vv… Chăm ngải còn hơn cả chăm con.
Hầu hết mọi người đều từng nghe đến việc dùng bùa ngải để mưu cầu điều tốt cho mình hoặc để ám hại người khác. Tuy nhiên thực hư thế nào không phải ai cũng biết. Ở thế giới của những thầy pháp thời cổ đại tồn tại nhiều bí kíp kỳ lạ. Bùa ngải là một trong số đó vào thời kỳ đó các thầy pháp được nhiều người vừa kính nể vừa sợ hãi bởi họ sở hữu một ma lực có thể điều khiển những âm binh làm hại hoặc phù hộ cho con người.
Những câu chuyện liên quan tới việc nuôi ngải, chăm ngải cũng từ đó mà xuất hiện ngày một nhiều thêm. Mặc dù cho đến ngày nay khoa học đã cho thấy phần nào đó là những điều hoang đường, nhưng những câu chuyện đồn đại xung quanh chúng vẫn là những điều đầy hấp dẫn và nhuốm màu huyền bí khó hiểu. Căn nguyên của bùa ngải là thuật luyện những giống thực vật đặc biệt và truyền cho chúng những khả năng siêu nhiên để đoán biết tương lai, cải tạo số phận, hay chữa trị bệnh nan y… thời xa xưa khá thịnh hành ở nhiều nước châu Á như Trung Quốc, Ấn Độ và khu vực Đông Nam Á.
Dân gian cho rằng có những người chết trở thành các vong linh đói khát, oan khuất, lang thang vất vưởng. Giới luyện ngải cho rằng khi có những loài cây có thể ăn được thịt thì những vong linh cũng có thể nương tựa vào những cái cây đó để thỏa mãn được nhu cầu ăn uống và những ham muốn khác của mình. Theo họ thì việc nuôi cây, nuôi ngải được xem là nuôi vong. Tương truyền các thầy pháp thường đọc thần chú để nhốt vong vào ngải khi luyện ngải, chăm sóc cầu kỳ để vong không bỏ đi và khi cần thì sai khiến ngải làm việc gì đó cho mình. Theo quan niệm, Bùa chú thì nhờ trợ lực của thần chú mà nhốt vong vào nét vẽ, tờ giấy. Ngải thì dùng thần chú để vong lệ thuộc vào một loại thực vật. Về cơ bản thì không khác gì nhau.
Khi bị tác động thì bản thân người bị hại sẽ bị nhiễm một lượng âm khí nhất định, nhiễm ít thì gây ra mệt mỏi, ủ rũ, chán nản, đau nhức…còn nhiễm nhiều hơn sinh ra tâm thần, hoang tưởng hay bệnh tật… Từ đó ảnh hưởng đến đời sống công việc, nhiễm nặng có thể dẫn đến mất mạng. Theo dân gian những người bị chơi ngải sẽ phải khốn khổ sống dở chết dở. Những đau đớn về thể xác thậm chí còn kém xa những tác động nó gây ra về mặt tinh thần cho các nạn nhân.
Bùa ngải lúc sơ khai mang mục đích tốt đẹp nên pháp sư cũng vậy. Những người có khả năng khai triển huyền thuật là những người đức đạo, thành tâm. Tuy nhiên, ngày nay nhiều thầy bùa hay pháp sư đều công khai dùng huyền thuật để kiếm tiền rồi khai sinh ra nhiều tà thuật. Huyền thuật không phân biệt chánh tà, chỉ có người sử dụng huyền thuật vào mục đích tốt hay xấu. Người khai triển huyền pháp mục đích hại người đã phạm vào đại kỵ và quả báo rất lớn. Có những dòng huyền thuật hơn 2.000 năm vẫn báo ứng và nhiều thế hệ chịu tội là chuyện bình thường. Đáng buồn là cuộc sống càng phát triển thì dục vọng con người càng lớn. Thầy bùa hoạt động công khai nhiều người chỉ học lỏm được ít kỹ năng đã xưng thầy hành nghiệp.
Ngày nay khi khoa học đã phát triển và không còn nhiều đất cho các pháp sư hành nghề luyện ngải nữa. Tuy vậy, những câu chuyện đậm màu huyền bí vẫn là đề tài hấp dẫn những người hiếu kỳ. Mặt khác các nhà Đông y học đang tiếp tục nghiên cứu những loài thực vật rất quý hiếm vốn được dùng làm ngải để dùng cho việc chữa bệnh. Nhiều người duy vật thì không tin vào những câu chuyện hoang đường, không có cơ sở, nhưng những người duy tâm lại cho rằng nếu không có cơ sở thì tại sao vẫn có những người bị bỏ bùa rồi sinh bệnh mà chết, nếu không được cứu chữa kịp thời theo cách bị coi là phản khoa học thì chắc gì đã toàn mạng.
Có thể sau này nền khoa học sẽ tiếp tục theo đà tiến bộ nhanh chóng như trong mấy thập niên vừa qua và dần dần sẽ có nhiều người không tin rằng có sự tồn tại thật sự của bùa ngải. Nhưng cho dù thế nào thì sự đối nghịch giữa hai chủ thuyết duy tâm và duy vật có lẽ còn lâu lắm mới bị xóa nhòa. Chính những sự việc kỳ lạ diễn ra không được khoa học giải thích một cách cụ thể lại là nguyên nhân chính để những lời đồn đại, suy diễn khiến cho nhiều người tin hơn. Đặc biệt những hiện tượng duy tâm thường lưu truyền trong một bộ phận những người có trình độ hạn chế, những vùng dân tộc ít người hay những nơi mà nền văn minh của nhân loại chưa thể chạm tới được thì ở đó vẫn sẽ là miền đất hứa cho những quan niệm cổ xưa tồn tại và phát triển.
Mời đọc thêm: