Ngạ quỷ còn được gọi là quỷ đói, được coi như nỗi nỗi ám ảnh khiếp hoàng đối với người đời vào tháng cô hồn.
Trong thế giới tâm linh của người phương Đông luôn có sự tồn tại của ma quỷ - nguồn năng lượng kì bí, vừa mang theo nỗi sợ hãi vừa gây tò mò. Trong đó Ngạ quỷ còn được gọi là quỷ đói, được coi như nỗi nỗi ám ảnh khiếp hoàng đối với người đời vào tháng cô hồn. Hãy cùng Thienmenh.Net tìm hiểu xem ngạ quỷ là gì? Nguồn gốc và tất cả những loài ngạ quỷ trong phật giáo qua bài viết dưới đây.
Ma đói hoặc cô hồn, vong linh hoặc còn biết đến với tên gọi ngạ quỷ hay dã quỷ hay quỷ đói cách gọi của dân gian chỉ về những con ma hay những linh hồn phiêu dạt không nơi nương tựa, không người thờ cúng hoặc chết vì đói khát bệnh tật mà theo quan niệm tại một số quốc gia thì các cô hồn không (hoặc chưa) được cõi nào tiếp nhận, những vong hồn vật vờ, không có ai là thân nhân trên trần gian cúng bái. Các con ma đói này phải lang thang và chịu đói rét, hoặc quấy rối người sống để kiếm miếng ăn. Và nhiều người phải cúng cô hồn trong rằm tháng Bảy (Tết Trung Nguyên) do người ta tin rằng, trong suốt tháng 7 và đặc biệt vào ngày Rằm tháng 7, những linh hồn từ dưới âm phủ, gồm cả linh hồn của tổ tiên và những cô hồn phiêu dạt sẽ từ dưới địa phủ quay về dương thế.
Ngày nay, đôi khi người ta còn dùng từ cô hồn để chỉ về những người phu đào huyệt, lấy việc tiễn đưa người chết làm cuộc mưu sinh, để cải thiện bữa cơm thường nhật. Nhiều người gọi họ là những cô hồn sống, quanh năm suốt tháng chỉ biết bám víu vào người chết sinh tồn.
Ngạ quỷ giỏi còn gọi là quỷ đói. Theo thần thoại cổ xưa dân gian, trong tháng 7 âm lịch định kỳ, Diêm Vương mở âm ti mang lại ác quỷ túa ra tứ mùi hương, trong các số ấy bao gồm nhỏ quỷ đói.
Từ thời trước, Phật giáo vẫn quan niệm con người có 2 phần 1 phần hồn với 1 phần xác. Khi chết đi, phần hồn vẫn vĩnh cửu tuy nhiên mỗi người sẽ tiến hành đầu thai thành kiếp không giống tốt phải thành quỷ đói tùy thuộc theo hầu như vấn đề làm cho của bạn đó khi còn sống.
Nếu trong khi sống, chúng ta làm nhiều điều tốt thì khi chết sẽ được đầu thai thành kiếp khác. Ngược lại, nếu làm điều xấu nhiều, tùy theo mức độ mà chúng sẽ bị đày xuống các tầng địa ngục, nhẹ thì đầu thai làm súc sinh, và nhẹ nhất là làm ngạ quỷ. Đó là cách trả lời cho thắc mắc ngạ quỷ là gì theo ý niệm của Phật giáo.
Còn theo tín ngưỡng dân gian có một sự tích về quỷ đói được truyền tai nhau. Tương truyền có một mái ấm gia đình nọ có cuộc sống khá phong phú dựa vào buôn bán nước mía. Một hôm, có một nhà sư tới xin nước mía về để chữa căn bệnh. Người chồng đi vắng, dặn bà xã ở nhà tiếp đãi nhà sư cẩn thận. Nhưng cô vợ ghê gớm, keo kiệt vẫn lén đi tiểu vào chén bát của nhà sư, sau đó trộn bình thường với nước mía. Nhà sư thông đạt biết chuyện, đã đổ chén con nước đi và bỏ về.
Sau này, cô vợ chết đi, vị lầm lỗi của bản thân mình đề xuất bị đầu thai thành ma quỷ luôn luôn luôn đói khát, sinh sống làm việc khu vực dơ bẩn, nhớp nhúa, gọi là quỷ đói.
Theo truyền thuyết dân gian, vào tháng 7 âm lịch, Diêm Vương sẽ mở cửa Quỷ môn quan từ ngày 2/7 để cho ma quỷ, cô hồn được trở lại cõi trần, và đến rằm thì phải quay về bởi cửa ngục sẽ đóng lại.
Trong số những cô hồn, ma quỷ quấy phá người dân, dân gian thường nhắc tới quỷ đói (ngạ quỷ).
Ngạ quỷ này tên VANTÀSÀ hình tượng dị kỳ, mặt mày nhăn nheo, con mắt tròn vo, râu tóc xồm xàm, miệng méo mó, ống chân cong queo, bụng chướng to lên, thân mình hôi thối, răng hô chơm chởm, tay chân nổi gân như dây luộc, cao, ốm nhom, ghẻ lở đầy mình, đói khát nhiều năm, đau khổ vô cùng, khi nghe người khạc nhổ tưởng được no, lồng chạy đến liếm ăn cho đỡ đói. Hạng ngạ quỷ này có rất nhiều, thường ở gần nhà cửa, xóm làng, mấy chỗ dơ bẩn và ống nhổ mà kiếm ăn.
Loài ngạ quỷ này trước kia tính tình bỏn xẻn, không biết làm phước bố thí, lại nhổ nước miếng trong vật thực đem cho người có giới đức thanh cao, có khi đi vào chùa xả rác, hoặc nhổ nước miếng trên sân hoặc chỗ chư Tăng đã quét dọn sạch sẽ, không chịu nghe lời chỉ dạy của chư Tăng, cứ việc làm càn, không kiêng nể ai, nên khi chết phải sanh làm thứ ngạ quỷ này.
Ngạ quỷ này tên KUNAPÀ thân hình dị kỳ, bụng phệ thòng xuống, mắt cụt cằm dài, con mắt bằng cái chén, răng to như cái cuốc, tóc dài phết gót, đầu lớn hơn mình, hình thù ghê gớm, mùi thối tanh hôi, ăn ròng mủ máu và tử thi, càng ăn chừng nào càng đói nhiều chừng nấy, khi thấy tử thi bỏ thì áp lại xé ăn, nhưng vẫn bị đói khát thật lâu đời.
Ngạ quỷ này kiếp trước là người không biết làm phước, tính nết xấu xa không sợ tội lỗi, cẩu thả, lại gạt chư Tăng ăn thứ thịt mà chư Phật đã cấm theo luật [*]. Tội gạt gẫm chư Tăng rất nặng nên khi chết phải sanh làm thứ ngạ quỷ này.
[*] Mười thứ thịt cấm ăn là: thịt người, thịt cọp, beo, voi, ngựa, rắn, chó nhà, chó rừng, gấu và sư tử.
Ngạ quỷ này tên GUTHA thân hình kỳ dị, con mắt ngay xuống, miệng méo lên trên, lông mọc bít hết cổ từng sát vai, đầu to và sói, tóc mọc lưa thưa chung quanh, bụng lớn như trống cái, da đầy ghẻ lác, hôi hám vô cùng, ăn ròng phẩn máu, thường đi gần nhà, cầu tiêu để tìm vật thực, đói khát lâu đời, vô cùng đau khổ.
Ngạ quỷ này kiếp trước là người hung ác không tin tội phước, xấc xược thái quá, ỷ quyền thế hiếp người tu hành, lại thêm tính tình bỏn xẻn, tiếc của không nuôi dưỡng cha mẹ, vợ con thân quyến, để cho mẹ cha đói khát cơ bần. Do quả độc ác ấy, khi chết phải sa vào địa ngục “đồng sôi” thật lâu đời, khi hết quả, cảnh ấy còn dư sót nghiệp lại, phải sanh làm thứ ngạ quỷ này, ăn ròng là phẩn máu.
Ngạ quỷ này tên AGGHÀLA mắt sưng lòi ra ngoài, lửa cháy đầy mình, khói lên nghi ngút cả ngày lẫn đêm da thịt phồng lên lở lói đầy mình, cháy nóng từ trong tràn ra ngoài, miệng đói khát vô cùng nhưng không chết vì nghiệp ác tạo nên, thường ở nơi núi rừng gần mé biển hoặc cồn bãi.
Ngạ quỷ này kiếp trước là người dể duôi, cẩu thả, khinh dể, chế nhạo chư Tăng. Do nhân ác đã gieo, nên khi chết, phải sanh làm thứ ngạ quỷ này.
Ngạ quỷ này tên SUCIMUKHA miệng nhỏ nhọn như cây kim, thân hình thật to lớn, thịt nổi có u có nần, móng tay thật dài và nhọn, tay chân ghẻ lác, mình mẩy đóng rêu, lông tóc xồm xoàm, đói khát vô cùng vì không ăn uống được chi cả, thường ở nơi rừng sâu núi thẳm.
Ngạ quỷ này kiếp trước là người lòng dạ vô cùng bỏn xẻn, rít róng, không dám tiêu xài, không khi nào làm phước, dầu nhỏ nhen chút ít, bỏ cha mẹ gia quyến đói khát cơ hàn, không khi nào giúp đỡ vật chi cả, ham tiền tiếc bạc thâu thập để dành bo bo cất giữ. Do lòng dạ xấu xa ấy, nên khi chết phải sanh làm thứ ngạ quỷ này.
Ngạ quỷ này tên KANHAJI thân mình cao lớn, cổ cao đầu méo, mắt to lớn lộ ra, mũi vắn, răng hô chơm chởm, lông tóc xù xì, tay chân cong veo, bụng rất to lớn, môi xệ thười lười, thường ở nơi rừng sâu, chịu đói khát lâu đời, ở xa thấy nước, đến gần lại thấy cạn khô, hoặc thấy thành lửa thành đá. Khi thấy vật thực thì mừng rỡ nhưng lại gần lấy ăn, thì vật ấy trở thành đồ dơ, thành đá, hoặc cháy lên lửa có ngọn táp tới mình.
Ngạ quỷ này kiếp trước là người ngu si không biết tội phước, tánh tình xấc xược, đem bò, trâu, dê phá hoại vườn tược, ao nước của nhà chùa, lại nói vô lễ với chư Tăng. Vì nhân dữ đã gieo, nên khi chết phải sanh làm thứ ngạ quỷ này.
Ngạ quỷ này tên NIJJHÀ tội nặng vô cùng, thân mình ốm nhom, ăn uống chi chẳng đặng, trong miệng đuôi mọc ra rất hôi thối, ngón tay chân dính lại chỉ có một móng như cái cuốc, bụng phình, rốn lồi lòng thòng, môi trên thật dài trệ xuống tới cằm, tay xụ tới vai, tóc mọc bờm xờm.
Ngạ quỷ này thường ở nơi rừng sâu núi thẳm, hoặc nơi cồn bãi. Ngạ quỷ này kiếp trước là người tánh tình độc ác,thấy các bậc sa môn hoặc các người hành khất xin ăn, làm oai, chửi mắng khinh người thậm tệ, lại hay nói đâm thọc người có giới hạnh, cho phân chia phe đảng, gặp người tàn phế chế giễu đủ điều không lòng ái truất. Do nhân đã gieo, nên khi chết, phải sanh làm thứ ngạ quỷ này.
Ngạ quỷ này tên SABBANKÀ đầy mình ghẻ lở, ruồi nhặng bu đầy, thịt sưng hôi thối, mắt to lộ ra, mũi lớn dài như trống cái, đói khát vô cùng, khi đói quá chịu không được, lấy móng tay bén như dao cạo móc thịt mà ăn, vừa ăn, vừa khóc, đau đớn vô ngần, càng ăn càng đói, thường ở các nơi thung lũng núi non và cồn bãi thật nhiều.
Ngạ quỷ này kiếp trước là người lòng dạ bỏn xẻn, không biết tội phước, vô ơn bạc nghĩa, bất hiếu với cha mẹ, đánh đập ông bà cha mẹ thân bằng quyến thuộc, phản bội người có ơn mình, không lòng cung kính nể. Do nhân dữ đã gieo, nên khi chết, phải sanh làm thứ ngạ quỷ này.
Ngạ quỷ này tên PABBANKÀ thân mình thật to lớn, tay chân cụt ngủn, đầu nhỏ, cổ vắn da thịt cứng như đất, lửa cháy đỏ đầy mình cả ngày lẫn đêm hừng hực như sắt nướng đỏ, nóng nảy đau khổ đến cực độ lại bị đói khát cả triệu năm. Ngạ quỷ này rất nhiều, thường ở nơi núi Kỳ Xá Quật và Tuyết lãnh sơn.
Vì kiếp trước tánh tình hung dữ độc ác, thù oán, chửi mắng người có giới hạnh, phá hoại của cải, giết hại người không gớm tay, đốt nhà cửa người vì lòng sân hận, bướng bỉnh, ngã mạn, muốn làm cho hơn người, nên gây tội lỗi dẫy đầy. Do nhân dữ đã gieo, nên khi chết, phải sanh làm thứ ngạ quỷ này.
Ngạ quỷ này tên AJAGARA thân hình như con trăn dài, lớn hơn con voi với nhiều đầu, khi bị đầu trâu, khi thì đầu bò, đầu cọp, đầu mèo, đầu voi, đầu gà, đầu khỉ, đói khát lâu đời, lửa cháy đầy mình cả ngày lẫn đêm, kêu la khóc rất thê thảm, nhưng không chết được, vì nghiệp ác đã tạo, thường ở nơi rừng núi cồn bãi rất nhiều.
Ngạ quỷ này kiếp trước tính nết hung hăng thù oán đốt nhà đốt ruộng, miệng nói ra hung dữ, chửi cha mắng mẹ, các bậc Sa môn và người có giới hạnh nói là đồ trâu bò, heo, chó… Do nhân dữ đã gieo, nên khi chết, phải sa vào cảnh địa ngục thật lâu đời; khi hết quả, tái sinh lại làm thứ ngạ quỷ này.